Công viên ghế đá
Công viên ghế đá
Lá đổ chiều êm
Anh còn nợ em
Dòng xưa bến cũ
Dòng xưa bến cũ
Con sông êm đềm
Anh còn nợ em
Chim về núi nhạn
Trời mờ mưa đêm
Trời mờ mưa đêm
Anh còn nợ em
nụ hôn vội vàng
nụ hôn vội vàng
Nắng chói qua song
Anh còn nợ em
Con tim bối rối
Con tim bối rối
Anh còn nợ em
Và còn nợ em
Cuộc tình đã lỡ
Cuộc tình đã lỡ
Anh còn nợ em
Hinh như có ai đó đã nói thế này :.." nợ Tiền thì NO vấn đề nhưng nợ Tình thì khó mà trả được.." Tôi không biết có thực sự đúng không. Nhưng có lẽ sẽ chịu nhiều day dứt xuốt cuộc đời vì cái sự không trả được "Nợ"
Cái " Nợ" đó như tảng đá đè nặng trên ngực mình. Trong cái mớ bòng bong đó, là cả một sự " Nợ" rối rắm và nhằng nhịt, đâu chỉ có :.." Công viên ghế đá..lá đổ chiều êm.." Mà còn bao sự tâm tưởng không diễn tả được.Bởi lẽ tièn bạc là vật ngoại thân, nhưng tình cảm lại thấm vào từng mạch máu, tuy chẳng ai đòi mà lòng thì mãi thấy mình luôn Nợ, Xét cho cùng thì tất cả những Nợ nần đó đều thuộc về thì quá khứ, đã qua , đã từng "vay".Đã "vay" thì phải có "trả", không trả được nên đành "nợ" vậy thôi. Khi yêu thì chao ôi muốn thật nhiều, để rùi cả cuộc đời âu sầu vì lo " nợ này sao trả?.." đúng là " tốt vay dày nợ".
Gạt đi những nắng, những gió của cuộc yêu, trong mắt những kẻ đang yêu là cái nhìn điêu
linh mơ hồ, là chút dự cảm của hồn yêu, muốn nhiều điều lắm! Được
thương yêu nhau suốt chặng đời dài cả quá khứ, hiện tại, tương lai. Dù biết,
thương vô cùng đó. Có khó không ? Bởi ai cũng biết, thương yêu vậy chưa đủ.
Bởi khi yêu ai lại không muốn yêu thật nhiều, bởi khi yêu họ như điên dại.như " mù mầu". Đó
gọi là duyên phận, hay duyên nợ phải không nhỉ ? Đã là duyên phận thì không thể nào
chối bỏ, những ngày tươi đẹp như thế này trong cuộc đời, đâu dễ có thể
quay trở lại lần nữa.Trên đường đời mỏi mệt này, tình yêu là món quà vô giá. chính vì bởi vô giá nên khó trả, một sự day dứt khắc khoải không nguôi, sự nhắn nhủ của trái tim luôn thổn thức, rằng: " Anh còn nợ Em.." Một
cuộc gặp gỡ đầy đắm say nhưng đã mở then cửa để ta đến
với nhau. Tuy không thể kết tình, còn cả những "nụ hôn vội vàng , và con tim bối rối " nhưng cũng không hế hối tiếc, bởi lẽ trên
thế gian này có gì là mãi mãi đâu .Tình không thể yêu, duyên không thể kết.nhưng nếu là định mệnh, và còn có thể gặp lại nhau , xin lại được cho Nợ lần nữa nhé em !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét