Ngày chiến tranh, em như cánh chim rừng Trường Sơn.
Em như đóa hoa rừng Trường Sơn. Cho anh trao mối tình đầu.
Dọc đường chiến tranh, anh không gặp lại em, cô gái giao liên có hai bím tóc đào làm duyên. Để lại nhớ thương suốt cuộc đời anh, khi anh mang mối tình ngày ấy.
Tìm em…. Sau ngày chiến tranh em về đâu, em về đâu, làm nàng dâu hiền thảo.
Và em…. Bao ngày tháng qua em còn nhớ về Trường Sơn, em còn nhớ thời đạn bom khi anh quay… về.
Con đường giao liên xe anh qua, chỉ thấy một màu xanh cao nguyên, chỉ thấy một màu xanh bình yên, lay cơn gió chiều tràn qua tim anh, khi anh đứng nhìn lắng nghe tiếng lòng mình xôn xao.
Ơi! cô giao liên Trường Sơn! Kỷ niệm đời tôi… Trường Sơn! Kỷ niệm đời tôi… Trường Sơn!
Thời gian trôi qua kẽ lá, thế là lại môt mùa thu nữa sắp trôi qua.Tôi không có kỷ niệm nào về Trường sơn, cũng như không có mối tình đầu với cô giao liên nào của Trường sơn cả. Nhưng khi nge lời ca tiếng nhạc này cất lên sao mà gần gũi thân thương đến vậy, lính quá đi thôi, tình quá đi thôi, quá đỗi mộc mạc và chân thành. Đúng là : "Để lại nhớ thương suốt cuộc đời anh, khi anh mang
mối tình ngày ấy" Em ám ảnh tôi suốt cuộc đời còn lại vì khoảng trống kia ai nấp? Chiến tranh cũng đã lùi xa, tình yêu đầu cũng đã trở thành kỷ niệm. con đường giao liên giờ đã là một mầu xanh ngút ngàn của bình yên. Có lẽ kỷ niệm là một phần nhỏ của quá khứ, kỷ niệm cũng là những gì đã
qua mà ta còn nhớ mãi, những gì không thể trở lại nhưng lại in sâu trong
tâm trí mà không bao giờ bị xóa nhòa bởi thời gian dù muốn hay không và
chắc chắn kỷ niệm là những gì lòng người luôn hướng về hoặc cũng có khi
là luôn bị ám ảnh khi có điều gì đó thật gần gũi với những gì xưa, cũ
kĩ của những chuyện trong quá khứ khơi gợi, đánh thức những gì ta đã cố
chôn sâu tận đáy lòng. Kỷ niệm là tên gọi khác hay là một dạng của quá
khứ và tất nhiên cũng có hai loại cơ bản đó là kỷ niệm vui và buồn. Đã mấy mùa thu đi, kỷ niệm nào đã vội tan?cô giao liên ngày xưa giờ có thể đã là nàng dâu ở đâu đó. nhưng cái hình bóng: ".. Em đứng , đứng ở bên đường.. như quê hương.. vai áo bạc.." và ánh mắt em yêu như "..biển xanh, trời xanh trong nắng..." thì quả là không quên được.- nó là bài ca năm tháng, khúc nhạc xanh , không thể nào quên.
Phải, dù có thế nào đời cũng sẽ trôi xuôi, qua những nỗi đau, qua những cơn say và rồi chìm vào giấc ngủ yên. Mùa thu và hương cốm mới rồi cũng sẽ qua đi, kỷ niệm cũng sẽ phủ bụi mờ và giờ em thì cũng mong manh như khói, nhưng vẫn:
Xin cho bốn mùa, đất trời lặng gió
đường trần em đi, hoa vàng mấy độ
những đường cỏ lá, từng giọt sương thu..yêu em thật thà
Lời nguyện cầu chân thành, dù nhỏ bé nhưng chẳng thể làm gì hơn thế. Mong muốn gì đây khi không để cho mình? giản đơn thôi, chỉ là mong sao trên quãng đường em đi, đất trời luôn lặng gió, cả lá cỏ ven đường hay giọt sương thu cũng biết yêu em. Trong cao xanh của mùa thu, sắc vàng kia hẳn phải là hoa cúc. Vậy trên con phố mùa hạ, biết có loài hoa nào vàng rực rỡ thế không?
Phải, dù có thế nào đời cũng sẽ trôi xuôi, qua những nỗi đau, qua những cơn say và rồi chìm vào giấc ngủ yên. Mùa thu và hương cốm mới rồi cũng sẽ qua đi, kỷ niệm cũng sẽ phủ bụi mờ và giờ em thì cũng mong manh như khói, nhưng vẫn:
Xin cho bốn mùa, đất trời lặng gió
đường trần em đi, hoa vàng mấy độ
những đường cỏ lá, từng giọt sương thu..yêu em thật thà
Lời nguyện cầu chân thành, dù nhỏ bé nhưng chẳng thể làm gì hơn thế. Mong muốn gì đây khi không để cho mình? giản đơn thôi, chỉ là mong sao trên quãng đường em đi, đất trời luôn lặng gió, cả lá cỏ ven đường hay giọt sương thu cũng biết yêu em. Trong cao xanh của mùa thu, sắc vàng kia hẳn phải là hoa cúc. Vậy trên con phố mùa hạ, biết có loài hoa nào vàng rực rỡ thế không?